Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

Đâu mới là hạnh phúc đích thực

Khi hạnh phúc thì ai cũng như nhau, nhưng mỗi người lại tìm thấy một cách khác nhau để có được hạnh phúc và hạnh phúc của người này không phải hạnh phúc của người khác…
Hạnh phúc của người này không phải là hạnh phúc của người khác
Một buổi sáng nọ, HP cảm thấy cô đơn, nó mở cửa sổ nhìn ra bầu trời, chẳng có ai để trò chuyện.
- Chào chị gió! Haiz,… tự do như chị thật là thích, được ngao du khắp nơi!
- Chào HP! Còn em, có gì vui sướng hơn là người mang hạnh phúc đến cho mọi nhà, vậy sao mặt lại nhăn nhó thế kia? Có chuyện ấm ức hay sao?
- E đang cô đơn đây! Mọi người trong ngôi nhà này ko cần đến em nữa
- Sao thế?
- E ko biết, em cảm thấy ngạt thở! Tưởng chừng đang tồn tại trong một ngôi nhà hoang ấy - họ chỉ biết sống cho bản thân… Sáng nay em chợt nghĩ, hằng ngày, mình gửi đi bao nhiêu niềm hạnh phúc cho mọi người trên thế gian, nhưng đổi lại, ai đã đem hạnh phúc đến cho em, ai sẽ là người mang hạnh phúc đến bên em đây! Em cô đơn quá… hu…u…u…
- … Vui chưa kìa! HP của chúng ta biết khóc cơ đấy ! Này nhé: Em hãy nhìn xem, phía cuối trời xa kìa, có một Ngôi nhà nhỏ giữa thảo nguyên mênh mông. Loài người dựng nó lên, một mình đơn độc đứng canh đất trời, bốn mùa chẳng hề nhúc nhích, thế mà nó có bao giờ ca thán gì đâu?
- Ơ. Chẳng phải mỗi khi bình minh lên, ngôi nhà nhỏ sẽ vô cùng ấm áp dưới sự che chở của tia nắng ban mai, rồi bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông, hoa trái, muông thú đủ các loài xung quanh… còn gì mà phải ca, phải thán cơ chứ. Chỉ có em mới là người đáng thương thôi!
Chị gió mỉn cười:
- Ôi em ngốc của tôi ơi, thử nghĩ mà xem, khi những tia nắng nhạt dần, giữa bốn bề hoang vắng, ngôi nhà lẻ loi trong bóng đêm… lẽ nào nó không cảm thấy nhỏ bé và cô đơn trong những đêm giông bão?
Lại đây, chị sẽ kể cho em nghe câu chuyện về một ngôi nhà nhỏ giữa thảo nguyên bao la đầy nắng và gió, đầy tình yêu và hạnh phúc:
Trên thảo nguyên mênh mông kia, có một căn nhà nhỏ đã nằm ở đó từ lâu, lâu lắm rồi, không ai biết được khoảng thời gian mà nó xuất hiện là bao giờ nữa… Điều duy nhất người ta biết được là câu chuyện về nguồn gốc của căn nhà mà người ta truyền, kể cho nhau nghe mãi tới tận bây giờ…
Ngày xưa, rất xưa, vào thời kỳ mà những luật lệ, lễ giáo, những nguyên - quy tắc mới bắt đầu xuất hiện, có một đôi trai gái nọ, họ là thanh mai trúc mã, tuy ở hai làng khác nhau nhưng lại rất yêu thương nhau. Tình yêu của họ rất đẹp. Người ta truyền nhau rằng, tình yêu ấy khiến cho đất trời phải vị nể, cỏ cây hoa lá phải cúi mình… Khi hai người ở bên nhau, cây cối, chim muông xào xạc, ríu rít như hát, như ca, vui sướng như niềm hạnh phúc của riêng mình vậy; đi đến đâu, hoa theo đó khoe sắc, suối cạn khơi dòng chảy, cá tung tăng bơi lội... đất trời hòa nhạc. Khi hai người xa nhau thì ôi thôi, sư sống như trầm xuống, không gian bị bao trùm bởi nỗi buồn xa cách: chim không buồn hót, cá không buồn bơi, hoa không buồn nở… Người già trong hai làng vẫn bảo, tình yêu của họ là minh chứng cuối cùng cho thời kỳ tự do mà không quy tắc nào có thể ràng buộc được. Tất cả, thống trị thế giới này là tình yêu, là hạnh phúc!
Thế nhưng, thời thế đã khác, thay đổi rồi. Tình yêu của họ là gạch nối giao thời, nó là điểm tối và cũng là điểm sáng, là bức tường ngăn cách giữa hai thời kỳ: vô nguyên tắc, vô luật lệ - có nguyên tắc, có luật lệ. Thế rồi, điều gì đến cũng phải đến, người không chịu trời thi trời phải chịu người, con người, bằng sức mạnh của khối óc mình có thể làm được tất tần tật! Dân làng họp bàn nhau lại, muốn vượt khỏi thời kỳ cũ kỹ, lạc hậu thì phải vượt wa rào cản, ranh giới kia… phải chia tách tình yêu vĩ đại kia!
Một ngày nọ, nhân hội làng, dân làng người con trai đã bí mật đưa người con gái kia lên đỉnh một ngọn đồi cao, cách xa hẳn với vạn vật và giam lỏng nàng nơi đó, coi như nàng đã chết. Còn dân làng người con gái thì lại báo cho tràng trai rằng người yêu chàng đã đột ngột bệnh mà chết.
Sét đánh ngang đầu khi biết tin về người yêu. Chàng trai đau khổ khóc than. Tiếng khóc chàng vang vọng sâu tận vách núi non cao, thảm thiết vô cùng, nghe mà ai oán thay (nghe nói hoa cỏ héo úa, chim muông chết hàng loạt vì đau buồn cùng chàng, phải mất một thời gian mới hoàn lại được!)… chàng bỏ làng ra đi, Chàng đi, cứ đi nhưng không biết mình đi đâu. Về phần nàng, một mặt không biết vì sao mình lại bị đưa đến nơi xa lạ này, một mặt vì nhớ người yêu nên lúc nào cũng u sầu, ủ rũ. Đến khi nghe được tiếng khóc của người yêu vọng lại, nàng mới hiểu ra sự tình. Chẳng còn biết làm cách nào, hàng ngày, bằng tất cả sức mạnh của tinh thần của trái tim yêu của mình, nàng gửi hồn mình theo gió, theo những đám mây, len vào giấc mộng những mong đi tìm người yêu.
Chàng trai đi mãi, tới một vùng đất mênh mông, thẳng cánh đại bàng bay, nơi đây là thảo nguyên đầy nằng và gió, hoa cỏ tốt tươi, muông thú tự do chạy nhảy… tít tắp là những màu sắc xanh, vàng xen lẫn theo nhịp gió mà uốn lượn… Mệt và đuối sức, chàng đã thiếp đi và mơ thấy người yêu. Trong mơ hai người lúc thì tựa lưng nhau ngồi ngắm hoàng hôn trên đỉnh đồi cao, khi thì tung vó ngựa, thả sức rong ruổi trên thảo nguyên… hạnh phúc bên nhau.
Choàng tỉnh giấc, chàng nhận ra đó chỉ là một giấc mơ đẹp. Nhưng vốn tâm tư tương giao, chàng cảm nhận được điều mong muốn của người yêu. Để dân hai làng được hạnh phúc, hai người đã chấp nhận xa cách và gặp nhau trong những giấc mộng trong những lúc tâm linh giao cảm hòa hợp…


Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên
Chàng trai đã dựng lên một ngôi nhà nhỏ giữa thảo nguyên bao la. Đó chính là ngôi nhà của tình yêu và hạnh phúc. Và cũng là ngôi nhà mơ ước của biết bao cặp tình nhân. Khi đã hòa hợp thực sự thì dẫu có chia lìa xa cách hay sóng gió giông bão thì họ vẫn tìm ra được hạnh phúc đích thực của mình.
Cuộc sống cũng vậy, giọng chị gió lại thì thào, nếu ta chỉ chăm chăm lo đến những điều ta được hưởng, thì làm sao ta nhìn ra được hạnh phúc thật sự? Có người cả đời chỉ quẩn quanh trong ý nghĩ: Nếu tôi không sống cho bản thân mình thì ai sẽ sống cho tôi, nhưng nếu tôi chỉ sống cho bản thân mình thì tôi là ai? Và rồi thời gian trôi đi… Hạnh phúc của mỗi người cũng theo đó mà trượt dần…
Khi hạnh phúc thì ai cũng như nhau, nhưng mỗi người lại tìm thấy một cách khác nhau để có được hạnh phúc và hạnh phúc của người này không phải hạnh phúc của người khác…
Theo Thảo Nguyên

  Qua câu chuyện trên cho ta thấy được một thực trạng của thời đại ngày hôm nay. Chúng ta cứ mãi đi tìm kiếm cái hạnh phúc cho riêng mình, nếu chúng ta chỉ mải mê chìm đắm trong hạnh phúc đó mà không biết sẻ chia thì 
hạnh phúc ấy rồi cũng sẽ chóng qua. Nhưng hôm nay tôi muốn giới thiệu với anh chị em một niềm hạnh phúc đích thực và viên mãn cho chúng ta là khi ta gặp được Đức Giêsu, như bà Isave trong đoạn Lời Chúa sau đây. 
    Lại Chúa Giêsu xin cho mỗi chúng con luôn biết mau mắn, tỉnh thức, và năng gặp Chúa mỗi ngày để chúng con có thể tìm được hạnh phúc đích thực cùng Chúa trên thiên quốc. Amen./  

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: "Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện". Đó là lời Chúa.

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Tin và yêu

Trẻ em đường phố, hay trẻ bụi đời, trẻ em lang thang là những đứa trẻ sống trên các đường phố của một thành phố. Chúng hoàn toàn không có sự chăm sóc và bảo vệ của gia đình. Đa số trẻ em trên các đường phố nằm trong khoảng từ 5 đến 17 tuổi, và số lượng của chúng trong các thành phố có sự khác biệt. Trẻ em đường phố sống trong các toà nhà bỏ hoang, các hộp các tông, công viên hay trên chính đường phố. Đã có nhiều nỗ lực được viết ra để định nghĩa trẻ em đường phố, nhưng khó khăn lớn nhất là không có các tiêu chí chính xác, mà là một sự liên tục, giữa những đứa trẻ thỉnh thoảng ở trên các con phố và ngủ trong một ngôi nhà với những người cha mẹ không quan tâm, với những đứa trẻ sống hoàn toàn trên các đường phố và không có sự chăm sóc hay giám sát của người lớn.

Một bộ định nghĩa được chấp nhận rộng rãi, thường được cho là của UNICEF, phân chia trẻ em đường phố theo hai tiêu chí chính:
Trẻ em đường phố là những đứa trẻ tham gia vào một số hoạt động kinh tế từ ăn xin tới bán dạo. Đa số về nhà vào cuối ngày và góp phần kiếm được của mình cho gia đình. Chúng có thể đến trường và vẫn có cảm giác thuộc về một gia đình. Bởi sự mong manh kinh tế của gia đình, nhưng đứa trẻ đó có thể cuối cùng sẽ lựa chọn một cuộc sống thường xuyên trên đường phố.
Trẻ em đường phố thực tế sống trên đường phố (hay bên ngoài một môi trường gia đình bình thường). Các mối quan hệ gia đình có thể hiện diện nhưng mong manh và chỉ được duy trì không thường xuyên.[1]
Trẻ em đường phố có mặt tại nhiều thành phố lớn, đặc biệt tại các nước đang phát triển, và có thể là đối tượng bị lạm dụng, bỏ bê, khai thác, hay thậm chí trong những trường hợp cực đoan có thể bị giết hại bởi các "đội dọn dẹp" do các doanh nghiệp hay cảnh sát địa phương thuê.[2]
Tại Mỹ Latinh, một lý do thường thấy là việc bỏ rơi trẻ em bởi các gia đình nghèo, không thể nuôi dưỡng tất cả những đứa con. Tại châu Phi, một nguyên nhân ngày càng gia tăng là bệnh AIDS.


 Qua bài viết trên cho ta thấy được hình ảnh và tình trạng của những đứa trẻ kém may mắn, chúng không tin tưởng, chỉ sống và ăn xin trên đường phố. Sự mong manh trong tình cảm khiến chúng ít gần gũi và tin người khác.  Lời Chúa dưới đây, cũng mượn hình ảnh của những cậu bé ăn xin để nói về những kẻ kém lòng và phới lờ với tình yêu của Thiên Chúa. Lạy Chúa xin cho mỗi người chúng con, đặc biệt những người chưa nhận biết Chúa, mau mắn tỉnh thức để gặp và đón Chúa vào lòng hầu mai sau được hưởng ơn cứu độ. Amen./   

           Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: 'Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!'
"Vì Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: 'Ông ta phải quỷ ám!' Con Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: 'Đó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi'. Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình". Đó là lời Chúa.

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

Sự ích kỷ và sẻ chia



Đoạn video là câu chuyện về một nhóm người đang trong hoàn cảnh hiểm nghèo, các nhân vật ngồi xung quanh một bàn ăn lớn và bị ngăn cách bởi vực thẳm. Mỗi người được trang bị một chiếc thìa có cán rất dài để với tới đồ ăn, nhưng do cán quá dài nên không có cách nào đưa thức ăn vào miệng.

rồi trong lúc cố gắng múc thức ăn họ đã sơ ý vấy bẩn vào nhau thế là một trận tranh đấu bắt đầu xảy ra. Trong lúc xung đột, cô gái đã có hành động múc thức ăn đưa qua cho người đã bị gãy thìa, cũng chính hành động đẹp này đã khiến mọi người hiểu ra chân lý, chỉ có giúp đỡ nhau thì mới tồn tại. Chỉ có hành động quan tâm, chia sẻ, thì tất cả lập tức biến đổi. Ai cũng được ăn no và sức sống đã quay trở lại với họ. Có một sự nhận ra và sẻ chia trong đoạn Lời Chúa dưới đây sẽ cho chúng ta thấy được ơn ích thật sự sẽ lớn lao thế nào mời các bạn cùng tìm hiểu.
      Lạy Chúa xin cho con cũng biết mau mắn nhận ra tình yêu của Chúa và biết sẻ chia cho anh em, để mai sau được Chúa mời vào hưởng phúc Thiên Đàng.. Amen.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi". Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất". Đó là lời Chúa

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015

Kiếm tìm hạnh phúc

Qua câu chuyện nói về ước mơ tìm kiếm hạnh phúc. Anh ta cứ nghĩ hạnh phúc khi thứ mà mình có được là danh vọng và sự giàu sang. Ngày hôm nay mỗi người chúng ta ai cũng thế, muốn tìm kiếm hạnh phúc và ước mơ đạt được hạnh phúc đích thực. Mỗi chúng ta cũng thường cắt công tìm kiếm bằng mọi giá. Nhưng hạnh phúc thật sự ở quanh ta và khi ta trong Chúa. Nên trên hết mọi sự, chúng ta hãy học hỏi và cầu xin cho có được sự khôn ngoan của Thiên Chúa là Đức Kitô ngự trong tâm hồn. Khi đã có Đức Kitô, chúng ta có thể làm được mọi sự, và vượt qua được mọi cám dỗ của cuộc đời.
Triều đại của Thiên Chúa đến không từ bên ngòai để chúng ta có thể nhận ra như những vương quốc của trần gian; nhưng chúng ta có thể nhận ra triều đại của Thiên Chúa đã đến trong tâm hồn nhờ vào nhữn g dấu chỉ bên trong như ăn năn sám hối, tin vào Đức Kitô, và sống bác ái với mọi người mà đoạn Lời Chúa dưới đây.
 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người biệt phái hỏi Chúa Giêsu "Khi nào nước Thiên Chúa đến", thì Người đáp lại rằng: "Nước Thiên Chúa không đến để cho người ta quan sát, và người ta sẽ không nói được: 'Này nước trời ở đây hay ở kia'. Vì nước Thiên Chúa ở giữa các ông". Chúa lại phán cùng các môn đệ rằng: "Sẽ có ngày các con ước ao thấy được một ngày của Con Người mà không được thấy. Người ta sẽ bảo các con: 'Này Người ở đây và này Người ở kia', các con chớ đi đến và đừng tìm kiếm. Vì như chớp sáng loè từ chân trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ đến trong ngày của Người như vậy. Nhưng tiên vàn Người phải chịu đau khổ nhiều, và bị dòng dõi này xua đuổi". Đó là lời Chúa

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Tất cả cho người phong cùi

Có một lúc nào chúng ta lắng đọng tâm hồn nghĩ đến số phận của những nạn nhân phong cùi hay chăng ? Điều chắc chắn không ai muốn căn bệnh quái ác đó đến với chúng ta hay thân nhân ta. Trăm lần không vạn lần không. Khi tôi viết về nhà thơ nổi danh trong văn học Việt Nam là Hàn Mặc Tử, những nỗi mặc cảm của ông khi bị người tình Mộng Cầm phụ rẩy phủ phàng, thơ cho nỗi lòng dâng trào sầu khổ khi người yêu bỏ đi lấy chồng, Hàn Mặc Tử qua thơ được tin Mộng Cầm đi lấy chồng:
"Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
Em lấy chồng rồi hết ước mơ
Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
Ngồi lên để thả cái hồn thơ."
(bài "Lấy Chồng")
  Tình đắng cay, đau thương được diễn tả qua bài thơ trăng thật éo le, trắc trở dưới đây của Hàn thi nhân:
"Hôm nay có một nửa trăng thôi,
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi !
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột!
Gió làm nên tội buổi chia phôi !"
(bài "Một Nửa Trăng")...
http://saigonocean.com/gocchung/html/gc-5-2012-6.htm


     Qua bài viết trên cho ta thấy được những nỗi mặc cảm, sầu khổ của nhà thơ nổi tiếng Hàn Mạc Tử. Đau khổ vì bệnh tật hoành hành, bị người đời xa lánh, bị người yêu ruồng bỏ. sau đó ông tìm lại được tình yêu đích thực của đời mình, khiến ông có dũng khí chống lại căn bệnh hiểm nghèo. Nhưng có một niềm tin mãnh liệt hơn khiến mười người phong cùi được chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh quái ác này. Đó là niềm tin  vào Đức Kitô mà đoạn Lời Chúa Mà Thánh Gioan thuật lại dưới đây.Lạy Chúa Xin cho chúng con có được niềm tin mãnh liệt như mười người cùi trong Tin Mừng, để chúng con cũng được chữa lành cùi trong tâm hồn và biết cảm thông chia sẻ với những người cùi trong xã hội. Amen./.


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi". Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế". Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". 

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2015

Câu chuyện của người làm thuê



Anh B là tài xế chạy xe tải chở heo cho công ty gia đình nọ. Đặc
điểm của nghề chạy xe tải chở heo phải có những kỹ thuật riêng để heo không bị chết, chạy heo xuất qua huyện, qua tỉnh đều phải có giấy tờ thì mới xuất được và yếu tố đúng thời gian là rất quan trọng đối với mỗi chuyến xe tải.Công ty về lĩnh vực vận tải, đặc biệt là xe tải chở heo thì các yếu tố về vấn đề tài xế rất quan trọng. Ông chủ phải biết cách để làm sao tài xế cố gắng chạy đúng giờ, làm sao để tài xế tránh được những trạm "xin tiền" làm sao tài xế cố gắng chăm sóc heo để heo không bị chết, làm sao để tài xế chạy tiết kiệm xăng hơn... những vấn đề đó ảnh hưởng rất nhiều đến chi phí và lợi nhuận của chủ xe. Vì vậy nếu chủ xe tốt với tài xế, biết cách quan tâm và và hỗ trợ cho tài xế thì phần lớn họ sẽ cố gắng làm tốt để hỗ trợ chủ xe của mình, vì nhờ chủ xe mà tài xế mới có việc làm để nuôi sống cho bản thân và gia đình.Tuy vậy,Có một lần trên đường chủ xe và tài xế đi qua trại heo nọ để bàn về vấn đề liên kết chở heo đi lên Sài Gòn nhập. Trên đường qua phà, nhân viên thu tiền trên phà đến hỏi tài xế lấy tiền phí qua phà, tài xế lấy tiền tính trả tiền cho xe, ông chủ luôn thì được cô thu tiền xinh đẹp trả lời là ông chủ xe đã trả tiền cho ông và tiền xe rồi, còn tiền của anh nữa thôi... tài xế bất ngờ và cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương vì 5,000đ phí qua phà. Có lần khác, vì bị phạm lỗi một lần chạy xe nhanh để kịp giao heo mà bị công an giữ giấy tờ. Đến hạn lên công an nhận giấy tờ, tài xế xin ông chủ nghĩ một buổi lên Sài Gòn đóng phạt và lấy giấy tờ rồi mới chạy. Chủ xe yêu cầu "lấy sau cũng được" bữa nay chạy xe cho anh, có vấn đề gì anh chịu trách nhiệm. Và lần đó với lỗi lấn tuyến (lỗi phạt 150,000đ), và như hướng dẫn của chủ xe thì tài xế đưa 200,000d và lên 500,000đ bên "ấy" vẫn không nhận và lập biên bản giữ xe vì lý do giấy tờ đã quá hạn mà chưa đến nhận. Sau lần đó thái độ và cách nói chuyện của chủ xe thay đổi rất nhiều...Sau những lần đó thì biên bản công an lập nhiều hơn, xăng xe chạy hàng chuyến tăng lên (nếu biên bản lập lỗi của tài xế thì tài xế chịu, lỗi do xe thì chủ xe sẽ phải chi tiền mà tài xế ai dại mà bị ghi lỗi do mình)Cùng một số câu chuyện "nhỏ nhặt" khác mà sau một thời gian 5 tài xế của công ty này đã chia tay ông chủ mà ra đi.Qua câu chuyện trên cho chúng ta thấy được một thực tế của việc giữa ông chủ và người giúp việc hiện nay. Nếu người làm và chủ hiểu nhau thì sự hợp tác lâu dài và ngược lại nếu không hợp thì sẽ chia tay ra đi, không ai nể nhau cả, quá lắm nể nhau cũng vì miếng cơm manh áo mà thôi. Vậy chúng ta hãy cùng nghe xem, đoạn Lời Chúa theo Thánh Luca sẽ dạy ta nên làm gì khi là người phục vụ. Lạy Chúa xin cho con biết yêu thương và phục vụ anh em như lòng chúa muốn để mai sau khi về với Ngài trong niềm hân hoan. Amen./. Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.Khi ấy, Chúa Giêsu phán: "Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật ngoài đồng trở về liền bảo nó rằng: 'Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa', mà trái lại không bảo nó rằng: 'Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống'? Chớ thì chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy nghĩ rằng không."Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: 'Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm' ". Đó là lời Chúa.

Ngiêm khắc và quyết liệt của tình yêu






Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Lễ Vượt Qua của dân Do-thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêrusa-lem; Người thấy ở trong đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc. Người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ, Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ, và bảo những người bán chim câu rằng: "Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán".Môn đệ liền nhớ lại câu Kinh Thánh: "Sự nhiệt thành vì nhà Chúa sẽ thiêu đốt tôi".Bấy giờ người Do-thái bảo Người rằng: "Ông hãy tỏ cho chúng tôi thấy dấu gì là ông có quyền làm như vậy". Chúa Giêsu trả lời: "Các ông cứ phá huỷ đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại". Ngưòi Do-thái đáp lại: "Phải bốn muơi sáu năm mới xây được đền thờ này mà ông, ông sẽ dựng lại trong ba ngày ư?" Nhưng Người, Người có ý nói đền thờ là thân thể Người. Vì thế, khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, các môn đệ mới nhớ lời đó, nên đã tin Kinh Thánh và tin lời Người đã nói.
  Đó là lời Chúa.
Cầu Nguyện:
 Lạy Chúa, khi xưa Ngài đã nghiêm khắc và quyết liệt khi xua đuổi những kẻ buôn bán, làm dơ bẩn Đền Thờ để mang lại sự tôn nghiêm cho nhà Chúa. Chúa ơi! qua bài học đó tưởng chừng như sẽ làm cho nhân loại chúng con ngày hôm nay biết tôn trọng hơn về ý nghĩa và giá trị của nhà Chúa. Nhưng thực trạng ngày hôm nay chắc làm Chúa buồn lòng lắm phải không:  các Nhà Thờ, Nhà Nguyện vẫn đầy dẫy cảnh buôn bán, trao đổi, xả rác bừa bãi và những tệ nạn xã hội khác nữa đang lan tràn. Đặc biệt hơn là trong xã hội ngày hôm nay thì đền thờ tâm hồn của mỗi người dường như đã bị tì ố nghiêm trọng bởi các trào lưu của thời đại. Xin Chúa giúp chúng con biết sửa đổi và thanh tẩy lại tâm hồn cho xứng, để được Chúa ngự vào. Amen./.